Tên gốc của chương: Out of Hiding (Mica)
GÓC NHÌN CỦA MICA EARTHBORN
---- Phần 1 ----
“Mica trông thật lố
bịch,” mình càu nhàu, nhìn chằm chằm vào gương khi xoay người và quay tới quay
lui để ngắm bản thân từ nhiều góc độ.
Tụi mình đã bay từ
vùng Beast Glades đến làng Greengate dưới màn đêm bao phủ, lẻn vào thị trấn lúc
sáng sớm. Không có dấu hiệu của bọn Alacrya, vì vậy chúng mình đã lẻn vào một
ngôi nhà bỏ hoang để chờ đợi.
Ít nhất thì tụi
mình đã nghĩ rằng nó bị bỏ hoang cho đến khi tìm thấy xác chết của một phụ nữ
trẻ treo trên một thanh xà ngang trong nhà bếp. Chị Varay đã hạ cô ấy xuống, và
tụi mình đặt cô ấy trên chiếc giường đơn trong nhà và lấy chăn trùm kín cho cô
ta. Sau khi mình hát một bài hát đưa đám của tộc người lùn, chúng mình để cô ấy
nghỉ ngơi.
Thật là một khởi đầu
ảm đạm cho nhiệm vụ của tụi mình.
Tụi mình đã trốn
trong nhà của người phụ nữ đó suốt hai ngày trước khi bọn Alacrya đến. Đó là một
hai ngày yên tĩnh và đăm chiêu. Chị Varay đã đi lòng vòng quanh ngôi nhà gần
như vô tận, lòng thì bồn chồn trong khi chị Aya ngồi và quan sát qua khe nứt
trên cửa sổ loại đóng sập xuống. Mình đã nói với chị ấy điều này là không cần
thiết, vì khi một retainer xuất hiện trong thị trấn tụi mình sẽ cảm thấy ngay,
nhưng đáng ngạc nhiên là chị ta không nghe lời mình.
Mình dành thời gian
để suy nghĩ. Thật tiếc khi lãng phí thời gian vàng bạc mà lẽ ra mình đã dành để
trêu ghẹo các chị Lance kia, nhưng việc phát hiện ra thi thể của người phụ nữ
này là một lời nhắc nhở trực diện về cái giá phải trả của cuộc chiến này. Là một
vị tướng, mình đã quen với việc nhìn thấy xác binh lính nằm bừa bãi trên chiến
trường, nhưng đó chưa bao giờ là thương vong duy nhất.
Cô ấy đã mất ai
trong cuộc chiến này? Mình tự hỏi. Cô ấy đã mất ai khiến cô ấy không thể sống nổi
khi thiếu người đó?
Tên của những người
chết tọng vào mình như ai đó đập thùng phuy vào đầu. Olfred. Dawsid
Greysunders. Glaundera Greysunders. Rahdeas. Alea Triscan. Bairon Wykes. Virion
Eralith. Arthur Leywin. Mấy anh lính cấp dưới của mình, bạn đồng hành của mình…
và bao nhiêu người khác ở Darv đã chết cho đến bây giờ? Những người lùn mà mình
từng biết từ thủ đô Vildorial hay Viện Earthborn? Gia đình mình thì sao? Có rất
nhiều khuôn mặt sẽ không bao giờ gặp lại, những giọng nói sẽ không bao giờ được
nghe thấy nữa.
Mình sắp có nguy cơ
trở nên khá chán nản thì cuối cùng tụi mình cảm thấy lượng mana tăng cao thông
báo về sự xuất hiện của retainer.
“Tại sao Mica lại
phải mặc quần áo của người phụ nữ đã chết này?” Mình hỏi, vẫn soi bản thân
trong gương.
“Tôi muốn xem chúng
ta sẽ phải chống lại những gì trước khi liều lĩnh tấn công,” chị Varay trả lời.
“Nếu chúng ta hành quân ra khỏi đó với trang phục như Lance, chúng sẽ tấn công
ngay lập tức hoặc bỏ chạy, và ta đều không muốn một trong hai điều đó xảy ra.”
Hai chị Varay và
Aya cũng đã đổi áo giáp của họ để lấy quần áo đơn giản và áo choàng có mũ trùm
đầu. Cả hai đều gần với kích thước của người chủ trước hơn, và ăn bận làm sao để
tránh vẻ ngoài trở nên ngớ ngẩn. Bộ đồ tunic của chị Aya có lẽ hơi căng, và quần
của chị Varay dài quá mắt cá chân, nhưng thứ duy nhất trong nhà vừa vặn với tôi
là áo dài nam mà tụi mình tìm thấy bị nhàu nát ở phía sau tủ quần áo.
(Người dịch:
Tunic là kiểu đồ liền thân bằng vải từ vai đến tận hông hoặc xuống đầu gối, được
cả nam lẫn nữ mặc thời Hi Lạp, La Mã cổ đại)
“Nhìn trông như cái
bao tải khoai tây vậy,” mình nói, tiếp tục những lời phàn nàn đều đặn của mình.
“Mica cho là sẽ được mặc thứ dễ thương, không phải thứ cầu kỳ, rườm rà.”
Chị Aya chế giễu.
“Sẽ không ai nhớ chúng ta đã mặc gì. Bây giờ hãy…”
Chị ta im lặng khi
một thứ gì đó khiến các hạt mana xung quanh tụi mình rung lên một cách tinh vi.
Một giọng nói ngọt ngào vang lên trong không khí. “Người dân làng Greengate. Mọi
người phải có mặt tại quảng trường làng. Các bạn có mười phút.”
Ba tụi mình có
chung một cái nhìn, tất cả mọi thứ đều bị tảng lờ đi ngoại trừ nhiệm vụ.
“Kìm nén dấu hiệu
mana của mọi người xuống. Đi thôi.”
Chị Aya và mình
theo chị Varay ra ngoài và xuống phố. Nhà của người phụ nữ đã chết ở gần rìa
phía tây của ngôi làng, vì vậy rất dễ dàng trà trộn vào đám đông người dân thị
trấn bối rối đang đi chậm về phía quảng trường.
Sự sợ hãi của họ là
điều hiển nhiên, nhưng mình hổng trách họ về điều đó. Không sợ mới là ngu đấy,
nhất là khi nghĩ về những gì đang chờ đợi họ. Tuy nhiên, mình biết họ sẽ thực sự
ngạc nhiên khi các Lance đột nhiên xuất hiện!
Với khuôn mặt tụi
mình bị che khuất dưới mũ trùm đầu — mình phải giữ chặt vạt áo choàng đã mượn để
giữ cho nó không bị kéo lê dưới đất — tụi mình đi cùng những người nông dân mặt
tái mét, im lặng cho đến khi nhận ra tụi mình đang đứng trong một quảng trường
rộng lớn.
Đám đông bị đẩy đứng
ép sát xung quanh một cột đá cao hơn mười feet trên nền quảng trường bằng đá cuội.
Một nhóm pháp sư Alacrya đứng thành vòng tròn canh gác cái cột này, nhưng mọi
người đều đổ dồn ánh mắt vào người phụ nữ đang đứng trên đó.
Con ả này đang mặc
đồng phục màu xám và đỏ của vùng Alacrya. Tóc có màu của lửa, và nó dường như
đang chuyển động với một sự sống của riêng mình, giống như một ngọn nến lung
linh. Ả ta nhìn xuống đám đông với một nụ cười ẩn ý, khoanh hai tay trước mặt.
Con retainer này
đang để khí tức của nó áp chế những người bên dưới. Không phải kiểu giết người
và nghiền nát, mà là kiểu không ai có thể ngoi lên phản kháng được. Đối với những
người nông dân khiêm nhường này, nhìn cảm giác như ả là một nữ thần.
Nhưng mình hiểu rõ
con ả này hơn.
Ả này xinh đẹp, chắc
chắn rồi, và đủ mạnh mẽ, và bất cứ câu thần chú âm thanh quái dị nào nó sử dụng
để phóng giọng nói của mình ra xa theo cách làm cho giọng gọn gàng, nhưng con mụ
này không đáng sợ.
Trong khi sự im lặng
kéo dài, mình xem xét các pháp sư đi cùng nó, nhưng bọn chúng không có gì đặc
biệt. Mặc dù là những người lính cấp cao với nhiều ấn hiển thị dọc theo lưng,
chúng đứng đó để thể hiện nhiều hơn là để giữ an toàn cho con nhỏ kia. Làm như
những người dân làng cầm cây ba chỉa là một mối đe dọa đối với con retainer này
không bằng.
Mình nghĩ, chiến dịch
này quá dễ dàng, những lời của chị Aya về việc đây là một cái bẫy quay trở lại
trong suy nghĩ của mình.
Nhắm mắt lại, mình
cảm nhận xem xung quanh thị trấn liệu có bất kỳ dấu hiệu mana nào khác, nhưng
pháp sư duy nhất mà mình có thể cảm nhận được là một ông già trong đám đông,
người trông như chỉ cần một cơn gió mạnh là đủ thổi lão ta bay đến tận pháo đài
Bức Tường.
Tuy nhiên, một pháp
sư đủ mạnh, chẳng hạn như một retainer khác, có thể che giấu vết tích mana của
chúng, vì vậy mình không hoàn toàn bác bỏ khả năng xảy ra một loại bẫy nào đó.
Nó cũng không quá tệ,
mình nghĩ vẩn vơ. Giống như bán hàng kiểu mua hai, trả tiền một với món hàng là
lũ retainer của Alacrya thôi. Hai con ruồi, một cái tát.
---- Phần 2 ----
“Hỡi người dân làng
Greengate.” Những lời rỉ vào tai mình như rót mật. Nghe gớm chết đi được. Mình
thò một ngón tay vào tai ngoáy như thể muốn moi lời con ả này vừa nói ra khỏi đầu.
“Mọi người đã biết rằng Hội Đồng của các bạn đã biến mất, quân đội của các bạn
đã tan vỡ và những chiến binh mạnh mẽ nhất đã bỏ rơi các bạn. Lâu đài bay là của
chúng tôi. Các thành phố Xyrus, Blackbend, Etistin, Vildorial, Zestier ... hay
tất cả những vùng như Sapin, Elenoir và Darv đều là của chúng tôi. Nhưng đừng
tuyệt vọng, vì chúng tôi không đến đây như những kẻ cướp bóc.”
Mụ ta dừng nói một
chút để đám đông có khoảng lặng suy nghĩ, kiểu dừng bài bản cho thấy nhỏ này
chuyên diễn thuyết, để mấy câu nó nói ngấm vào suy nghĩ mọi người.
Khi con đó nói tiếp,
giọng đã dịu lại thành một tông điệu ấm áp, chào đón. “Chúng tôi đến đây không
phải để chinh phục, mà để cứu rỗi mọi người. Các bạn đã biết về các asura, những
sinh vật mà các bạn đã tôn thờ từ lâu như các vị thần. Các bạn đã được bảo rằng
họ sẽ trông nom các bạn, nhưng đây là một lời nói dối. Người asura đã bỏ rơi
các bạn, họ đã bỏ rơi tất cả chúng ta ... không trừ một ai. Có một người thực sự
chăm sóc cho các bạn, và nhờ vào ý chí của Chúa tể Tối cao của chúng tôi, một vị
asura thực sự, mà người Alacrya đã chiến thắng trong cuộc chiến này. Chúng tôi
phải giành chiến thắng, để chúng tôi có thể cho các bạn thấy sự thật này.”
Con retainer lại dừng
nói lần nữa, như thể mụ ấy mong đợi sự lẩm bẩm bùng nổ sau mấy lời nói đó.
Mình bắt gặp ánh mắt
của chị Varay, có vẻ háo hức muốn bịt miệng con mụ đàn bà Alacrya này lại,
nhưng chị ấy chỉ lắc đầu nhẹ với mình. Nghiến răng, mình quay lại nhìn nhỏ
retainer, chờ xem những lời nói dối khác sẽ tràn ra từ đôi môi đỏ mọng của con ả.
“Tên tôi là Lyra
Dreide. Tôi đến đây để gửi đến các bạn thiện ý của Chúa tể Tối Cao, để bày tỏ rằng
đã đến lúc vượt qua xung đột của chúng ta và mở rộng vòng tay tình bạn với
nhau.”
“Có phải vì 'tình bạn'
mà các người tra tấn sinh viên ở Xyrus không?”
Một sự im lặng bao
trùm đám đông khi mọi người nhìn quanh xem ai vừa mới nói. Một đám người kinh
hãi đang đẩy một thanh niên tóc vàng ra, khiến anh ta bị cô lập và bị bỏ mặc
cho cái nhìn đanh thép của con nhỏ retainer.
Người nói lúc này
có vẻ kém tự tin hơn khi sự tập trung của con retainer đổ dồn vào anh ta, nhưng
dù sao thì anh ta cũng dũng cảm bước tiếp lên nói. “Có phải vì tình bạn mà các
người đã xé nát gia đình chúng tôi, khiến bất cứ ai thách thức các người, những
kẻ dám đứng lên chống lại những điều khủng khiếp mà các người làm, sẽ mất tích
vào ban đêm?”
Ánh mắt của Lyra
Dreide đảo qua đám đông đang im lặng, vẻ mặt dịu dàng. “Sẽ luôn có những kẻ từ
chối hòa bình mà chúng tôi mang lại, nhưng vì lợi ích của mọi người, các tác
nhân gây ra hỗn loạn và sự mất đoàn kết phải được xử lý kiên quyết.”
Mặt đất rung chuyển
khi một cột đất nâng lên dưới chân chàng trai, đẩy anh ta lên không trung và
gây ra một sự hoảng loạn. Đám đông hỗn loạn tìm các chạy xa ra.
“Tôi không vui thú
gì với việc phải sử dụng bạo lực như này,” con retainer lại tiếp tục gáy,
“nhưng hòa bình chỉ có thể được duy trì thông qua việc áp dụng vũ lực cẩn trọng.
Mọi người, hãy nhìn đây và nhớ số phận của người đàn ông này.”
Mình lại bắt gặp
ánh mắt của chị Varay đang nhìn lần nữa và mình mở to mắt ra như thể muốn nói,
“Thế bây giờ Mica có thể đập con điên lưỡi rắn này bay xuống đất được chưa?” Chị
Lance tộc người gật đầu lia lịa với mình trước khi phóng lên không trung, chen
mình đứng giữa bàn tay dang ra của con retainer và chàng trai nông dân tóc
vàng.
Khung cảnh nơi này
như đông cứng lại.
Những người dân
làng kinh hãi nhìn chằm chằm vào chị Varay với vẻ mặt bối rối và sốc. Cái mỏ tô
vẽ đang bĩu môi của Lyra Dreide cong xuống trở nên nhăn nhó một cách sâu sắc.
Đám binh lính đứng thành vòng xung quanh kích hoạt ấn của chúng khi tiến về
phía trước với vũ khí được rút sẵn ra.
“Mỗi lời ngươi nói
đều sặc mùi dối trá,” chị Varay lạnh lùng nói. “Ngươi là một kẻ nói dối, một kẻ
giết người. Ta là Varay Aurae, và ta sẽ không để người làm tổn thương thêm một
người dân Dicathen nào khác.”
Lyra Dreide vuốt phủi
bộ đồng phục và đứng thật thẳng. “Varay Aurae, mật danh Zero. Ngươi và đám cộng
sự — Mica Earthborn, mật danh Ohmwrecker; Aya Grephin, mật danh Phantasm; và
Bairon Wykes, mật danh Thunderlord — là những kẻ đào tẩu bị Chúa tể Tối cao tìm
kiếm. Tôi sẽ cho phép các người có đúng một cơ hội để đầu hàng trong hòa bình.”
Mình bật ra một tiếng
cười vui vẻ trước khi bay lên khỏi mặt đất cách vài bước chân. “Ái chà, Liar
Dried-up (Lyra Dối Trá)” - Mình khịt mũi khi phát âm sai tên con nhỏ này một
cách vô tình - “Chúng tao phạt mày vì tội cực ngu!”
(Người dịch:
Mica chơi chữ đá đểu Lyra, tên Lyra Dreider phát âm là “li-ra-đờ-rai-đờ”, thì
Mica đọc lái ngược lại thành Liar Dried-up, phát âm là “lai-ơ-đờ-rai-ấp”, tạm dịch
là Lyra Dối Trá)
Nhỏ ta quắc mắt
nhìn mình trước khi nhanh chóng đảo qua đám đông cho đến khi nó cũng tìm thấy
chị Aya. “Ba trong số các Lance nổi tiếng cùng tập trung ở một nơi. Đó là ngày
may mắn của ta, đoán vậy.”
“Ồ, không phải
đâu,” tôi trả lời một cách vui vẻ.
Con retainer khuỵu
chân xuống và bọn lính canh của nó bị hất tung lên đập người vào cái cột cao mà
con này đang đứng vì nó trở thành tâm phát ra lực hấp dẫn. Một lá chắn hình trụ
bằng băng dày ít nhất một feet ngưng tụ xung quanh cột và bọn Alacrya, ngăn
cách chung với đám đông, và sau đó một làn sương mù lan tỏa từ mặt đất dưới
chân bọn chúng, lan lên chân và thân của đám lính.
Những tiếng la hét
và tiếng nổ lốp bốp của các phép thuật vang lên trong các ống đóng đông khi người
Alacrya cố gắng chống lại các cuộc tấn công của tụi mình, nhưng phép thuật của
chúng chỉ dội ngược lại, và đám lính nhanh chóng quay lại tấn công nhau khi ảo ảnh
của chị Aya ngấm vào tâm trí chúng. Cả thị trấn như nín thở khi chứng kiến cuộc
tàn sát diễn ra, nhưng nó chỉ tồn tại trong thời gian ngắn. Chỉ trong khoảnh khắc,
tất cả đám lính canh chết sạch.
Trên đỉnh cột, con
Lyra Dreide từ từ đứng dậy. Mình hủy phép trọng lực và cố gắng vượt qua sự kiểm
soát của con nhỏ này với cái cột đá bằng cách biến nó thành cát, nhưng con này
chống lại bằng cách tái cấu trúc lại cốt đá.
Cây cột còn lại,
nơi con này dùng giam giữ người đàn ông trẻ đã lên tiếng chống lại nó, bây giờ
vỡ vụn, khiến anh ta lao thẳng xuống những đống đá vỡ đâm lên lởm chởm. Mình đã
nghĩ rằng anh ấy sẽ bị chôn vùi trong đống đổ nát, nhưng chị Aya đã tóm lấy
lưng áo anh ta vào phút chót.
Cột băng hình trụ của
chị Varay nổ văng ra hướng bên ngoài với tiếng va chạm nghe chói tai, tung những
mảnh băng vỡ sắc như dao cạo vào đám đông. Chị Varay hét lên khi biến những mảnh
đạn băng đang nổ tung thành một loạt các bãi nước vô hại, nhưng chỉ kịp biến
thành nước sau khi một số dân làng đã ngã nhào xuống đất vì đau đớn.
Có quá nhiều khả
năng trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết. “Chạy lẹ đi, lũ người như cục than!” Mình
hét lên, thúc đẩy đám đông giải tán.
Một quả cầu màu
xanh lam lung linh xuất hiện bọc quanh con retainer khi chị Varay tập trung tạo
phép khác. Không khí bên trong quả cầu trở nên lạnh đến mức hơi ẩm bắt đầu
ngưng tụ và bay xuống như những bông tuyết lớn, nhưng hơi nước lại bốc lên từ
làn da con retainer kia.
“Con nhỏ đó đang cố
chống lại phép thuật của chúng ta!” Mình hét lên, bay đáp xuống và chạm tay lên
mặt đất. Một quả chùy bằng đá khổng lồ hình thành trong nắm tay của mình. Mặc
dù vũ khí chỉ bằng một nửa chiều cao của mình, nhưng việc điều khiển lực hấp dẫn
xung quanh nó khiến nó có cảm giác nhẹ như lông hồng.
Mình đợi cho đến
khi bề mặt bong bóng đóng băng vỡ ra trước khi phóng vào người con retainer,
cây chùy khổng lồ của mình chém xuống thành hình vòng cung trong không khí. Tuy
nhiên, trước khi chạm đến con đó, một loại rung động nào đó đã kéo giãn vũ khí
của mình ra, khiến mình chẳng cầm gì trong tay ngoài một nắm cát.
Vậy nên thay vào
đó, mình đấm con ả đó luôn.
Đầu con ấy bật về
phía sau khi nắm đấm của mình tọng vô mũi nó, nhưng chân nó cùng lúc quét về
phía đầu gối mình. Mình đã tự khiến bản thân nặng tới mức chân mình làm nứt cây
cột đang đứng, và khi cú đá của con đấy chạm chân mình thì bị bật ngược ra.
Mình ném cho con đó
cái nhìn mà mình coi là nụ cười nhếch mép khó chịu nhất mình có ngay trước khi
cây cột đá vỡ vụn dưới chân mình, khiến mình lao thẳng xuống đất như tảng đá bị
phóng bởi máy bắn đá do sức nặng của cơ thể. Cùng với đống đá vỡ nặng cả ngàn
cân, mình dậm vào cả đống xác đám lính Alacrya, nghiền nát chúng thành bột đỏ
luôn.
“Ẻ,” mình rên rỉ
khi lôi một mớ thứ gì đó bầy nhầy ướt đẫm trên tóc xuống.
---- Phần 3 ----
Phía trên đầu mình,
hai loại phép băng hệ khác nhau đánh trúng con retainer, đang nổi bồng bềnh
trên không bằng một luồng mana phong hệ. Mình có thể nhìn thấy những rung động
(vibration), giống như những đường kẻ đen được viết nguệch ngoạc trong không
khí, chúng khiến lớp băng vỡ ra trước khi chạm tới con mụ này.
Lyra Dreide dường
như có khả năng kiểm soát mana rất chính xác, trực tiếp tác động lên nó để chống
lại các phép thuật của tụi mình thay vì sử dụng phép thuật của riêng con đó, điều
này khiến cho nó phản công một cách chi ly mọi phép mà tụi mình ném vào nó.
Cảm thấy mana thổ hệ
trong các khối đá xung quanh mình, mình ném chúng bay lên bầu trời. Thay vì tan
rã, một luồng gió quay cuồng đã tóm lấy chúng và ném chúng qua quảng trường thị
trấn để chúng trút như mưa xuống đầu đám đông đang rút lui.
Ối.
“Cẩn thận còn dân
làng xung quanh nữa!” chị Varay hét lên.
“Ôi chết tiệt thật,”
mình lẩm bẩm khi bò ra khỏi đống đổ nát.
Nhìn thấy sự lưỡng
lự của tụi mình, con mụ retainer bật ra một tiếng cười vang vọng khắp thị trấn,
dội tới dội lui, tạo thành từng đợt sóng tiếng ồn lớn dần cho đến khi thủy tinh
và gỗ vỡ vụn.
Mình vỗ hai tay vào
tai, nhưng nghe như có tiếng ồn trong đầu. Đến mức có thể cảm thấy xương tai nhức
nhối vì nó, nhịp tim đập theo nhịp tiếng cười, nhưng rồi nó biến mất.
Chị Varay cũng bị ảnh
hưởng không kém, cơ mà mình vui khi thấy thế, nhưng chị Aya đã có thể chống lại
mấy cái dị thuật bằng một trong các chiêu của chị ta. Mica không thể là Lance yếu
nhất như thế được. Điều đó sẽ rất nhục nhã. Không giống như ba người tụi mình,
những người dân làng bị bỏ lại ở quảng trường thành phố không có mana để chống
lại cuộc tấn công. Mỗi người trong số họ đều gục xuống đất, và mình không biết
chắc họ còn sống hay đã chết.
Dù tấn công hiệu quả
nhưng dường như nó đã rút cạn kiệt sức lực của đối thủ. Con mụ Lyra Dreide
chùng xuống, mái tóc xù buông xõa quanh khuôn mặt đang phụng phịu, hai cánh tay
đung đưa ở hai bên.
“Cylrit, thằng khốn
kiếp, lạy Đấng Vritra nhà ngươi đang ở đâu?” mụ ta lẩm bẩm, giọng nói truyền khắp
quảng trường bằng câu thần chú của riêng ả ta.
“Mọi việc trật dự
tính à?” Mình giễu cợt, thọc ngón tay cái vào cái thắt lưng dày mà mình đã dùng
để giữ cái áo choàng củ chuối này không tụt khỏi bộ đồ và ngước nhìn lên con đó
như thể mình đếch quan tâm đến thế giới này. Không lý gì để con ả này biết phép
thuật của nó ban nãy để lại bên tai trái của mình một âm thanh hú như tiếng
huýt sáo dai dẳng, và mình nghĩ rằng có ít máu rỉ ra từ lỗ tai.
“Nói chuyện đủ rồi,”
chị Aya nói với mình từ bên trái. “Kết thúc việc này cho xong nào.”
Con retainer gầm gừ,
vẻ kiêu ngạo và vương giả của nó khi đứng diễn thuyết đã biến mất. “Tụi mày sẽ
hối hận vì đã ló mặt ra khỏi chỗ trốn, bọn Lance à. Lần tới tao sẽ không đến một
mình như thế này.”
“Còn có lần tới à?”
Mình hỏi, nghiêng đầu sang một bên đầy thắc mắc. “Mày nghĩ sẽ có lần sau à, thật
dễ thương ghê.”
Những đường đen lởm
chởm từ phép bảo vệ của ả xé nát không khí xung quanh, tạo thành một rào chắn vững
chắc.
Chị Aya ném ra một
chùm chakram xoay tròn hình thành từ mana phong hệ cô đặc, chém và quay cuồng
quanh chiến trường, tấn công Lyra Dreide từ mọi hướng, nhưng chúng tan biến
ngay khi đi xuyên qua các rung động tạo thành từ các đường màu đen đặc quánh.
Chị Varay gợi ra một cơn bão đạn băng lẽ ra đủ sức xé nát người con retainer,
nhưng không một viên đạn băng nào vượt qua cái lá chắn rung động được.
(Người dịch:
chakram là tên một loại vũ khí của người Ấn, hình tròn dùng để ném, có hình
minh họa ở dưới)
Con Lyra Dreide hét
lên. Không giống như tiếng cười lúc trước, có hình dáng là một làn sóng nhấp
nhô cao như tòa nhà, thứ tạo ra tiếng ồn làm suy yếu người khác, tiếng thét này
là một âm nốt đơn sắc bén như dao. Mình bao phủ bản thân trong một lớp mana,
gia cố thành một lớp cứng bám trên da, còn chị Aya tạo ra một làn sương dày đặc
với âm sắc trầm để phản lại đòn tấn công, nhưng đòn của con Lyra vẫn đủ mạnh để
đánh bay hơi thở từ phổi mình.
Chóng mặt, mình
nhìn lên con retainer.
Bên trong lồng bọc
bản thân, con Lyra Dreide lôi một loại thiết bị nào đó ra khỏi cái nhẫn không
gian đa chiều. Tôi không thể nhìn rõ món đó qua những gợn sóng đen trong không
khí, nhưng tôi đã trải qua một khoảnh khắc nhận ra mơ hồ trước khi nó được khởi
động. Tôi đã từng thấy một cái gì đó tương tự vậy nhiều năm trước đây, tại Học
viện Xyrus.
“Con đó đang cố gắng
chạy trốn!” chị Varay hét lên, có cùng kết luận với mình: con retainer có một
loại thiết bị dịch chuyển tức thời, và ả ta đang cố câu giờ để kích hoạt nó.
“Làm thế nào ta có
thể phá vỡ rào phép của con đó?” Aya hét lên khi chuyển hướng màn sương ngưng tụ
quanh ma thuật của con retainer, nhưng nó rít lên và bật ra khi đi qua lá chắn
làm từ chiêu vibration, tan biến một cách vô hại.
Mình nháy mắt với
chị Lance người elf. “Để đó cho Mica.”
Lyra Dreide đã dễ
dàng chống lại tất cả các phép thuật của tụi mình sử dụng băng, gió hoặc đất,
nhưng con này chắc chắn đã phải vật vã để thoát khỏi trọng lực mà mình gia tăng
lên. Có vẻ như nó không thể chống lại mọi loại phép thuật, và mình đã biết phép
nào nó không chống được. Nếu nó có tác dụng với Scythe thì …
Tập trung từ vị trí
cao hơn rào chắn phép của Lyra cỡ vài feet, mình bắt đầu dồn nén lực hấp dẫn
vào một điểm duy nhất. Tai tôi vang lên ong ong và mồ hôi chảy ròng ròng khi
tôi tập trung tất cả khả năng phi thường nhất của mình vào loại phép này, để
mana tuôn ra khỏi lõi nhanh nhất có thể.
Trong vài giây, lực
hấp dẫn từ chiêu Singularity đủ mạnh để con retainer chú ý đến. Mái tóc màu lửa
của nó đang dựng lên khỏi đầu rừng rực như lửa, và ả ta đang bị quăng quật lòng
vòng vào luồng không khí ả tạo ra để giữ cho bản thân bay giữa không trung khi
chiến đấu cùng lúc với việc cố kích hoạt vật tạo tác để dịch chuyển tức thời khỏi
chỗ này.
Chiêu vibration vốn
hiện rõ quanh ả ta bắt đầu cong méo mó, mất hình dạng tròn khi rào chắn phép sụp
đổ dưới áp lực của lỗ đen. Toàn bộ rào phép bị kéo lên không trung trên đầu ả,
nhưng Lyra Dreide không thể để bản thân bị cuốn vào nó, nếu không sẽ bị cuốn
vào phép trọng lực tạo lỗ đen và bị nghiền nát.
Đó không chính xác
những gì tụi mình đang cố làm, nhưng nếu nó xảy ra thì… ôi xui rồi.
Hai chị Varay và
Aya đứng bên cạnh, phép thuật niệm sẵn trên tay, và khi lồng lá chắn tạo bằng
mana rung động vỡ ra, nhìn giống như vỏ cam bị xé toạc ra, cả hai nhào lên cùng
tấn công. Một viên đạn gió bắn xuyên qua đồ tạo tác giúp dịch chuyển tức thời
chỉ trong tích tắc trước khi một khối băng hình chữ nhật trong suốt hình thành
quanh người con retainer, bao bọc con ả bên trong.
Khối đá lơ lửng
trên không một lúc trước khi rơi mạnh xuống đất tạo thành một tiếng động mạnh.
Bên trong nó, Lyra Dreide bị bắt một cách hoàn hảo, không thể cử động dù chỉ một
inch. Đôi mắt ả ta đảo quanh, trống rỗng và hoang dại với nỗi sợ hãi và thất vọng.
Mình có thể thấy
môi con này mấp máy khi nó bắt đầu cầu xin lòng thương xót — hoặc đang chửi rủa
tụi mình, thật khó biết được — nhưng không một âm thanh nào thoát ra khỏi cái
ngục băng này cả.
“Hay đấy. Nó được gọi
là gì?” Mình hỏi chị Varay một cách thoải mái, nhảy lên đứng trên đỉnh của khối
băng và tạo dáng thích hợp với tư thế chiến thắng.
“Chiêu này tên là
Frozen Tomb (Mộ Băng),” chị nói, ánh mắt quét qua quảng trường thành phố bị phá
hủy.
“Tên vậy không hay
lắm đâu, phải không?” Mình hỏi. “Mica đã phát minh ra chiêu này và đặt tên là
Black Diamond Vault. Giờ nó là cái tên hay. Nó còn —”
“Mica?”
“Hửm?”
“Đi giúp Aya kiểm
tra dân làng.”
Mình phớt lờ giọng
lạnh như băng của chị Varay và cười với chị ấy khi bay về phía một thân người nằm
sấp gần nhất. Khi tôi chọc anh ấy, anh ta rên rỉ và cố gắng ngồi thẳng lên. Đó
là chàng trai trẻ đủ dũng cảm - hoặc ngu ngốc - đủ để vạch ra những lời nói dối
của con retainer.
Thấy anh ta chưa chết,
tôi vỗ nhẹ vào lưng anh ấy một cách thân thiện. “Mình không chắc liệu anh có thể
nghe mình nói hay không, nhất là khi thấy máu chảy ra từ tai anh kìa, nhưng mà
anh còn sống. Chúc mừng nhé!”
Tôi rời khỏi anh ta
với một cái nháy mắt và đi đến người tiếp theo, huýt sáo vui vẻ.
Tác giả: TurtleMe
Người dịch: Nightmoonlight
Ghi chú của người dịch:
_ Từ chap số 7 trở
đi này mình không còn link bản gốc từ Tapas nữa, vì thế những cụm viết in
nghiêng (italic) có chủ ý của tác giả không còn nữa. Cũng không rõ chủ ý của
tác giả là gì khi cố tình in nghiêng một số chỗ. Ai có account Tapas đã bỏ tiền
unlock các chap này (từ episode 15 đến 40) có thể liên hệ cho mình mượn account
để đối chiếu.
_ Retainer Lyra
Dreide sử dụng đòn tấn công có tính chất âm thanh nhiều hơn, từ giọng nói ngọt
ngào để nhồi sọ người dân, cho đến chiêu vibration (rung động), chiêu này tạo
thành từ một chuỗi lằn đen (line), chiêu vibration bao quanh người như một rào
chắn hình cầu, bảo vệ trước các đòn đánh từ ngoài vào.