26/6/20

Chương 31: Lăng Mộ Thảm Khốc I

[] [] []

Bước vào ngục tối, tôi cảm thấy nhiệt độ đột ngột giảm xuống khi chúng tôi xuống một con dốc. Tôi đứng về phía bên phải của Brald, người có khiên chắn và rút thanh kiếm ra.

Jasmine và tôi đã thực hiện một số nghiên cứu về cái ngục tối chúng tôi hiện đang vào. Đây là một nơi rất độc đáo so với các các ngục tối bí ẩn. Những con quái làm nhà ở đây đã được mô tả trong hồ sơ là xác sống. Tôi chưa bao giờ nghe nói về những con thú mana có thể sống lại. Bởi vì điều này, một trong những khía cạnh khó khăn nhất trong việc dọn sạch hầm ngục này dường như là vô số quái thú mana bất tử.

Một số nhà thám hiểm và pháp sư thậm chí còn suy đoán rằng bên dưới đáy ngục tối này có thể sẽ có một cổ vật đặc biệt có thể làm sống lại những con thú mana đã chết, nhưng không ai có thể chứng minh điều đó.

Dọn dẹp ngục tối có nghĩa là khu vực bên trong đã được khám phá. Nó khác với việc chinh phục ngục tối, nơi những con thú mana bên trong đã bị đánh bại và kho báu bị cuỗm đi.

Hầm ngục này đã bị quét sạch, hoặc ít nhất là cho đến khi Brald phát hiện ra một lối đi ẩn, chứng tỏ rằng chưa ai chinh phục hoàn toàn được hầm ngục này.

“Chúng ta đang tiến vào tầng đầu tiên của hầm ngục, hãy cảnh giác cao độ. Những con thú mana ở đây không mạnh, nhưng số lượng chúng cực kì nhiều. Đừng lãng phí thời gian để cố gắng thu thập các lõi mana từ những con thú đó.” Brald nói.

Tôi nghe thấy một tiếng lẩm bẩm từ Oliver, người chữa trị của chúng tôi, phàn nàn về việc thiếu phần thưởng từ ngục tối này.

Mục tiêu của việc chinh phục một hầm ngục là để thu thập các kho báu rớt ra từ các con quái mana cấp cao và boss hầm ngục. Thông thường, phần lớn lợi nhuận đến từ việc thu thập các lõi quái thú trên đường đi xuống. Trong hầu hết các trường hợp, ngay cả khi các bên không thể đánh bại hoặc thậm chí dọn sạch một hầm ngục, họ vẫn có thể kiếm được một khoản tiền khổng lồ chỉ từ các lõi quái thú, có thể được bán với giá cao. Một trong những lý do hầm ngục này rất không phổ biến, và cũng là lý do tại sao nhóm của chúng tôi là người duy nhất bên trong ngục này, là vì các quái thú mana ở đây không có lõi. Điều này có nghĩa là một khối doanh thu lớn từ việc cố gắng dọn ngục tối sẽ biến mất.

“GRRRRR GRRRRRRRRR”

Tôi nheo mắt và tập trung. Chúng tôi vừa đi đến cuối lối đi ẩn và vào một hang động ngầm có đường kính khoảng 50 mét. Nhìn xung quanh, toàn bộ hang động đang phát sáng trong một màu xanh mờ. Phía trên chúng tôi, hang động được bao phủ trong thạch nhũ và dường như đe dọa chúng tôi với những đầu nhọn sắc nhọn của chúng. Có khoảng 20 con
Batrunners*thấy được dòng này tức ảnh hư cmnr
, loại thú mana trông giống như những con dơi lớn, ngoại trừ việc chúng không có cánh mà thay vào đó là tứ chi. Cơ thể rỗng của những con thú mana giống như dơi có xương sườn hoàn toàn có thể nhìn thấy và bên trong đó, nơi đáng ra là lõi mana, bây giờ chỉ là một cục đá vụn.

Tôi đoán vậy đúng là thật rồi.

“Batrunners! Chúng không mạnh nhưng chúng tấn công theo nhóm. Tối thiểu hóa việc sử dụng mana của chúng ta sẽ là chìa khóa để sống sót trong ngục tối này! Hãy chuẩn bị sẵn sàng!” Brald gầm lên, lấn át tiếng gào của Batrunners. Bọn chúng vào vị trí sẵn sàng nhảy vào tấn công, những bộ lông của chúng dựng đứng lên và răng nhe ra.

“Hãy xuất hiện và tàn sát kẻ thù xung quanh! Hỏa Lốc!” tôi nghe thấy một tiếng hét từ phía sau tôi và tôi nhận ra rằng Lucas là người niệm câu thần chú đó.

Đột nhiên, bốn cột lửa cao 3 mét xoáy xuất hiện xung quanh nhóm chúng tôi và lan ra.

* YELP * * YELP *

Nhiều con dơi đã bị lốc xoáy lửa nuốt chửng và bị thiêu rụi. Những con may mắn thoát khỏi cơn lốc xoáy đã chạy trốn, cố gắng vây quanh và tấn công chúng tôi.

Brald hừ một tiếng, ánh mắt không mấy thiện cảm. Anh tức giận vì Lucas lờ đi mệnh lệnh của mình và thi triển phép không cần thiết. Các lốc xoáy lửa đó đã giết chết hầu hết những con Batrunners và những con còn lại bị đốt cháy nặng nề nên việc giết chúng khá dễ dàng.

“Lần tới, hãy làm theo những gì tôi nói và đừng lãng phí mana như thế. Phép vừa rồi của cậu là hơi quá mức cần thiết rồi”. Brald nói với giọng không vui.

Lucas chỉ đảo mắt nói “Tôi không thấy có vấn đề gì. Chúng ta đã giết những con Batrunners đủ nhanh để những người khác có thể giảm thiểu việc sử dụng mana của họ.”

Lắc đầu, Brald chỉ dẫn chúng tôi đi về phía bên kia của hang động. Trước khi đi vào phòng bên cạnh, tôi nghe thấy tiếng ồn ào phía sau tôi và thật ngạc nhiên, những con dơi bị giết chết lại đứng dậy, trông không bị thương, ngoài xương sườn của chúng dính ra.

‘Lăng Mộ Thảm Khốc’ thật là một cái tên phù hợp cho ngục tối này. Chúng tôi đi vào phòng khác trong khi Elijah dựng tường đá chặn lối vào để những con Batrunners không thể theo chúng tôi.

Phía bên kia của cánh cửa mà một hang động dẫn chúng tôi qua là một hành lang tối khác, rộng đủ 4 người đi qua, vai kề vai.

Mọi người đều cảm thấy thoải mái hơn một chút khi rời khỏi hang đầu tiên, nhưng tôi vẫn cảm giác có gì đó rất khó chịu. Cảm giác của nhiều năm đối mặt với nguy hiểm, linh tính mách bảo rằng có điều gì đó không ổn.

*Vút*

*Keng* *Keng* *Keng*

Đột nhiên, những mũi tên từ vách tường bắn về phía Samantha. Theo bản năng tôi vung thanh kiếm ngắn của mình cách chớp nhoáng trong khi mọi người còn chưa biết chuyện gì xảy ra.

“C-Cảm ơn cậu …” Ngay cả dưới ánh sáng màu xanh mờ, tôi có thể thấy khuôn mặt của Samantha tái nhợt khi thấy những chiếc mũi tên đất mà gần như đã giết chết cô ấy đáp xuống mặt đất dưới chân cô ấy.

“Lần trước ở đây không hề có bẫy… có gì đó không đúng.” Brald quan sát xung quanh và nói.

Sự hiện diện của bẫy có nghĩa là có những quái thú mana cấp cao có khả năng thi triển các phép thuật tạo bẫy kích hoạt.

“Nên cao cảnh giác lên đi mọi người.” Jasmine cẩn thận lấy ra đôi dao găm của mình ra chắn các bộ phận quan trọng của mình, còn Reginald và Kriol cũng chuẩn bị vũ khí trong khi Samantha nhích lại gần tôi một chút, tay cô ấy nắm chặt vào tay áo tôi, tay còn lại nắm chặt cây gậy phép.

May mắn thay, chúng tôi đã đến cuối hành lang mà không có cái bẫy nào khác ngăn cản chúng tôi. Hang động tiếp theo mà chúng tôi đến trước mặt tương tự như hang động trước đó, nhưng kích thước gấp đôi và có những lỗ đáng ngờ nằm ​​rải rác trên mặt đất.

“Không được đến gần các lỗ. Chúng là những mạch nước phun ra những luồng khí cực nóng. Nếu không muốn chết thì đừng tới gần những cái lỗ đó.” Brald vừa nói vừa tìm kiếm dấu hiệu của quái thú mana.

*ẦM ẦM*

Dứt lời, mặt đất bắt đầu rung lắc dữ dội, hang động rung lắc mạnh, và từ dưới mặt đất có thứ gì đó kỳ lạ chui lên, trông giống như một
con sâu*thấy được dòng này tức ảnh hư cmnr
, ngoại trừ nó có màu đỏ rực và đường kính khoảng vài mét và chiều dài của nó dường như vô tận với vô số hàng răng xung quanh lỗ trên đầu.

"Lần này có phải như lần trước không, Brald?" Kriol nhìn vào Brald .

“T-Tôi… chuyện gì đang xảy ra thế này? Không thể nào một con thú mana mới vào ngục tối như thế này được.” Tên hiệp sĩ nói với giọng run run và hoảng hốt.

“Này này, có gì đâu mà lo. Nó không phải là vấn đề lớn miễn là tôi còn ở đây”. Lucas chỉ hất mái tóc vàng của mình.

Tuy nhiên, con sâu đỏ khổng lồ không tấn công chúng ta mà chui xuống, tạo ra một lỗ hổng khác.

“Có vẻ như mục tiêu của nó không phải là chúng ta.” Elijah lẩm bẩm trong khi đôi mắt sắc bén, sắc bén của anh ta nghiên cứu con sâu khổng lồ.

Con quái sâu đỏ hiện đang chui vào tường của hang động, tạo ra nhiều lỗ hổng từ mọi góc độ khác nhau, không chịu đối đầu với chúng tôi.

“Chúng ta sẽ dừng lại để xem con sâu khổng lồ đó đào hang hay chúng ta sẽ đi tiếp?” Người trị liệu của chúng tôi, Oliver nói và đi ngang Brald và tôi, tự tin sải bước về phía bên kia của hang.

Anh ta chắc muốn thể hiện với Samantha đây, tôi nghĩ vậy.

"Quay lại đây! Chúng ta cần phải đánh giá tình hình lại trước khi chúng ta đi ngang qua!” Brald đuổi theo cậu ta, càng ngày càng bực khi những tên đồng đội ngu ngốc cũng mình không thèm làm theo lời anh ta nói.

Đột nhiên, toàn bộ hang động rung chuyển và chúng tôi nghe thấy một âm thanh xì hơi lớn.

“LUCAS! TẠO KHIÊN RÀO CHẮN SÓNG NHIỆT! NGAY BÂY GIỜ!” Tôi hét lên .

FWWOOOOOOOOM!

Các lỗ ở khắp nơi trên mặt đất và các bức tường được tạo ra bởi con sâu khổng lồ đều rung lắc và phóng ra một luồng khí bốc lửa.

Con sâu khổng lồ đang tạo ra những cái lỗ để giết chúng tôi, và chúng tôi đã để cho nó làm thế. Tôi đã xoay người để kéo Brald, trước khi anh ta có cơ hội chạy theo Oliver.Chiếc khiên được dựng lên kịp thời để che chắn chúng ta khỏi khí gas nhưng Oliver thì bị nuốt chửng bởi luồng khí lửa đó.

Sự phun trào kéo dài trong vài phút cho đến khi nó yếu dần.

Lucas hủy hàng rào yếu ớt và chúng tôi đứng im lặng trước cảnh tượng trước mặt. Thứ duy nhất còn lại của Oliver là viên đá quý trên đầu cây gậy phép của anh ta.

“Mẹ kiếp khốn kiếp!” Tiếng la hét của Brald, nghiến răng vì sự mất mát.

Oliver không có nhiều tác dụng trong việc chiến đấu, nhưng anh ấy là người hồi phục cho chúng ta. Tên ngốc đó đã chạy đi và thậm chí còn không thèm sử dụng một câu thần chú bảo vệ nào.

Khuôn mặt của Samantha trông ốm yếu khi cô ấy che miệng bằng tay.

Trước khi chúng tôi có cơ hội bước ra, Lucas đẩy người qua và nhặt viên đá cách chúng tôi vài mét.

“Chật… Viên ngọc của tên đó thậm chí còn không tốt.” Cậu ta chỉ ném nó về phía chúng tôi và Brald nhặt nó lên, sau đó đưa nó cho Samantha. Cô ấy nghiên cứu nó một tý và thay thế viên đá quý trên cây đũa phép của cô ấy với viên đá của Oliver. Tay cô run rẩy từ nãy đến giờ.

“Chúng ta cần phải di chuyển trước khi một vụ phun trào khác xảy ra. Con thú khổng lồ đó đang tạo ra nhiều lỗ hổng hơn. Tôi không nghĩ rằng rào chắn của Lucas sẽ chịu nổi một làn sóng khác.” Brald nói khi anh ấy tiến về phía trước.

Tôi nhìn cô Jasmine và cô ấy chỉ gật đầu với tôi. Tất cả chúng tôi đều không vui bởi việc vừa mới xảy ra.

Chúng tôi đang đi được nửa đường thì Elijah, ở ngay cạnh tôi hỏi, “Làm sao cậu biết Rào chắn sóng nhiệt của Lucas sẽ rất hiệu quả để chống lại hơi nước?” Tôi có thể thấy Lucas và Samantha hướng mắt về phía tôi, chờ đợi cho một câu trả lời.

“Tôi đã trải qua một tình huống tương tự trước đây và một rào cản nhiệt dường như là phép tốt nhất để chống đỡ một đòn tấn công bằng khí.” Tôi chỉ nhún vai.

Con sâu khổng lồ đã tạo ra nhiều lỗ hổng hơn xung quanh bọn tôi, và nó đột nhiên xuất hiện trước mặt chúng tôi.

Không một lời cảnh báo, nó quất đầu và đập xuống chỗ chúng tôi đứng lúc trước.

Kriol, người ở phía sau, bước về phía trước và cùng Samantha, tạo ra một rào chắn nước chặn cú đánh trong khi Elijah dựng lên một lá chắn đất để ngăn chặn sự tấn công của con sâu khổng lồ trước khi vỡ vụn.

“Impact Blast!” Reginald vung cây búa đang phát sang màu vàng về phía con sâu khổng lồ.

“Bùm Bùm”

Toàn bộ cơ thể con sâu khổng lồ lung lay khi chịu sát thương từ kỹ năng của Reginald.

Tôi theo sau, rút ​​thanh kiếm ngắn của mình ra và ngọn lửa sẵn sàng bao quanh lưỡi kiếm trong khi kích hoạt xoay mana.

[Flame Blade] (Hỏa Kiếm)

Tôi xuyên thủng phần bụng của con sâu, vết thương mở rộng ra khi lưỡi kiếm của tôi đốt xuyên qua da thịt.

Con sâu khổng lồ phát ra một tiếng rít chói tai trước khi nó gục xuống bên cạnh chúng tôi, một phần cơ thể của nó vẫn nằm dưới lòng đất.

“Con sâu quá cỡ này thậm chí còn không mạnh.” Lucas chỉ lắc đầu, thất vọng. Bỗng dưng, chúng tôi nghe thấy một tiếng ầm ầm khác.

Con sâu không cố giết chúng tôi; nó đang cố trì hoãn chúng tôi để kịp thời cho một vụ phun trào khác từ các lỗ hổng.

FWOOOOOOOOOOMMMM!

Lucas mở to mắt ngạc nhiên, không thể dựng lên rào cản của mình kịp thời.

“Phoenix’s Cape”. Ngọn lửa bùng lên bao quanh cơ thể tôi bảo vệ tôi chống lại khí gas. Tôi nhìn lại trong sự nhẹ nhõm khi thấy Jasmine đã tạo ra một luồng gió xoáy xung quanh cô ấy làm tiêu tan hơi nước.

“GAAH!” “UGGH!”

Vụ nổ dừng lại, để lộ việc Brald bị thương. Kriold đã cố gắng bảo vệ Lucas và Elijah dưới chiếc khiên khổng lồ của mình được bổ sung bằng nước nhưng một cánh tay của Brald đã bị cháy rụi tới khuỷu tay trong khi anh ta cố gắng che chắn Samantha. Có vẻ như Brald chỉ kịp tăng cường khiên bằng lửa thay vì toàn bộ cơ thể mình để bảo vệ Samantha. Reginald có một vài vết bỏng trên cơ thể nhưng anh ấy vẫn ổn. Anh ta có lẽ đã kịp thời bao quanh mình với mana thuộc tính thổ.

Thanh kiếm của Brald nằm trên mặt đất, vì một gốc tay của anh ta bị đốt cháy đen.

Nghiến răng, anh ta thả chiếc khiên xuống và nhặt thanh kiếm của mình bằng cánh tay trái. "TIẾP TỤC DI CHUYỂN!"

Chúng tôi tiến đến cửa hang động tiếp theo, lần này rộng hơn rất nhiều.

Nghỉ ngơi một lúc, cả nhóm ngồi xuống trong khi Samantha sử dụng một phần áo choàng của mình để tạo ra một miếng băng tạm thời cho cánh tay phải của Brald. Ngay cả những thám hiểm gia hạng AA đã được cường hóa cơ thể cũng không thể xử lý hoàn toàn các cuộc tấn công bằng khí đột ngột từ các lỗ.

Nhìn xung quanh, mọi người đều có vẻ chán nản trên khuôn mặt. Chúng ta thậm chí chưa đi được một nửa đường trong ngục tối mà đã ở trong tình trạng nghèo nàn, với chỉ huy của chúng tôi bị thương nặng.

“Đây là lý do tại sao tôi nói nên cảnh giác cao độ, Lucas! Nếu cậu đã tập trung và phản ứng kịp thời để thiết lập một rào cản, tôi sẽ không ở trong tình trạng này!” Khuôn mặt đẹp trai của Brald đã không còn nữa khi anh ta đả kích cậu quý tộc. Sự nghiệp của anh, một nhà thám hiểm, có lẽ đã ra đi sau điều này. Anh ta có thể sẽ bị hạ bệ khỏi Guild của mình sau khi Guild phát hiện ra vết thương của anh ta.

“Đừng có trách tôi! Đó là lỗi của anh nếu anh không thể tự bảo vệ mình kịp thời!”

“Mày đang giỡn mặt tao đấy à? Kriol đã phải cứu mày đấy thằng ăn hại! Mày đã đéo làm được trò trống gì và giờ mày đang nói đó là lỗi của tao?”

“ĐỦ RỒI”

Tôi hét lên, cả nhóm im lặng trở lại.

“Có vài việc chúng ta cần thực hiện. Cơ thể của Reginald chỉ hơi bị cháy nhưng tôi không nghĩ nó tệ đến thế. Nhưng Brald, anh cần đưa ra lựa chọn liệu anh có muốn tiếp tục hay không. Chúng ta chỉ cách lối ra khỏi đây tầm một giờ đi thôi, anh có thể tự mình quay lại.” Tôi nói, nhìn chằm chằm vào người lãnh đạo của chúng tôi qua các khe của mặt nạ.

“Tôi sẽ tiếp tục đi. Đây có lẽ sẽ là cuộc đột kích ngục tối cuối cùng của tôi vì vậy tôi muốn nó phải đáng cho sự mất mát của tôi.” Anh ấy chỉ xoay người và ngồi cách đó một vài bước chân, nắm chặt cánh tay phải của mình.

Tôi hướng ánh mắt về chàng trai quý tộc với cái vẻ mặt nói rằng anh ta không làm gì sai. Lucas, chúng ta cần hành động cùng nhau. Tôi không quan tâm anh có lõi màu vàng nhạt hay thậm chí anh có quyền lực của Chúa trời đi chăng nữa. Ngay bây giờ, điều anh cần làm là hành động theo nhóm. Nếu anh tiếp tục tự mình hành động, anh có thể tự mình tiếp tục.”

Anh trừng mắt nhìn tôi nhưng chỉ cắn môi, không có cách nào để bác bỏ về sự tàn khốc vừa xảy ra.

“Samantha và Elijah. Chúng ta cần hai người tập trung để thiết lập một rào cản tại thời điểm hiện tại.”

“Hãy nghỉ ngơi vài giờ trước khi tiếp tục.” Tôi ngồi xuống bên cạnh Jasmine và lấy ra một bao nước từ túi của tôi.

Cả nhóm im lặng khi tôi đến chỗ Brald. Mất một chút thời gian tôi mới tìm được cánh tay phải của Brald và mang đến bên anh. Sự tự tin, quyết đoán của anh đã không còn trên mặt, thay vào đó là sự suy sụp. “Tôi nghĩ rằng Jasmine hoặc tôi nên phụ trách nhóm này. Tôi không còn sự lựa chọn nào khác.

Đôi mắt của Brald, đờ đẫn và mệt mỏi, anh nhìn chằm chằm vào tôi trước khi anh ta bắt đầu nhìn mọi người khác trong nhóm,bất kì ai bắt gặp ánh mắt của anh đều chỉ nhìn đi chỗ khác.

“Chật…Được rồi.” Tôi không thích trạng thái tâm lý của anh ấy. Nó không ổn định.

Sau một vài giờ, chúng tôi đã hồi phục được kha khá lượng mana và tiếp tục di chuyển. Hang động này không dài như những cái trước nhưng ở cuối sảnh là một cánh cửa đôi lớn với những chuỗi xích khóa cứng chúng lại.

“T-Tôi không hiểu. Ngay cả chỗ này cũng khác. Cánh cửa lần trước không bị khóa và nó chắc chắn không to như thế này.” Brald nói

“Điều duy nhất giống với tôi nhớ là cái địa hình của cái hang đầu tiên, nơi có những con dơi Batrunners.” Anh tiếp tục quan sát cánh cửa bị khóa, sau một hồi quan sát và không tìm hiểu ra được điều gì, anh ta lắc đầu.

“Sao chúng ta không thử cách khác nhỉ?” Reginald nhấc cây búa của mình lên và đập nó vào cánh cửa.

“FWOOOOOOOOOOMMMM!”

Cây búa bật ngược trở lại và cánh cửa không một vết trầy, Reginald ngạc nhiên.

Sau đòn đánh mạnh như vậy mà cánh cửa vẫn còn nguyên vẹn, thật khó tin.

“Hãy thử phá ổ khóa này” tôi nói khi tay cầm ổ khóa và tìm hiểu . Sau một cú đánh, lần này mạnh hơn và khóa vỡ vụn. Bước về phía trước, anh kéo tay nắm cửa và mở nó ra.

"Cái gì…"

[] [] []