[] [] []
Một tia sáng mặt trời mọc chiếu qua bức màn ngay vào mắt tôi, đánh thức tôi dậy một cách khá dễ chịu. Những ngày này, Elijah hoặc Ellie thường đánh thức tôi dậy nên tôi đã dậy trước họ một lúc.
Sylvie, nó đã ngủ 4 ngày
trước khi tỉnh dậy. Nó giải thích cho tôi việc thay đổi cơ thể như thế nào sẽ mất
khá nhiều thời gian để hồi phục nên nó sẽ không thể làm vậy nhiều lần.
Trời chỉ mới sáng một
chút nên trang viên lúc nào cũng nhộn nhịp với những người hầu và Ellie vẫn rất
nhàn hạ, trừ một vài đầu bếp đang chuẩn bị sẵn sàng cho một ngày mới. Tôi dường
như quên mất việc rửa mặt, tôi ra sân sau nơi tôi cảm sự dao động trong mana.
Như mong đợi, cha tôi đang hăng say luyện tập, hấp thụ lõi của con thú cấp S
tôi có được từ trong ngục tối.
Không muốn làm gián
đoạn công việc của ông, tôi ngồi xuống bên cạnh và nghiên cứu hào quang của ông.
Cha tôi, Reynolds Leywins ,một cựu thành viên của nhóm Twin Horns, đã gần chạm
giới hạn nên ông khó có khả năng để vượt qua giai đoạn cam đậm. Tôi đã phải
dành rất nhiều thời gian để xem xét dòng mạch chảy mana của cha tôi và của
Elijah.
Như mong đợi, dòng mạch
chảy mana của Elijah rộng một cách phi thường, và chúng đang hấp thụ mana từ
môi trường xung quanh. Mặt khác, cha tôi là một pháp sư Augmenter với nhiều dòng
mana đã phát triển, các động mạch cho phép mana phân phối đều trên khắp cơ thể.
“Hôm nay con dậy sớm
thật, con trai. Sao nãy giờ con không nói gì?” Bố tôi đứng dậy, thấm đẫm những
giọt mồ hôi ở trên mặt với chiếc khăn ở trên đùi.
“Con không muốn làm
gián đoạn buổi tập của bố. Mọi thứ thế nào ạ?” Tôi cũng đứng dậy và bắt đầu duỗi
người.
“Bố cũng chỉ vừa mới
hấp thụ xong phần mana còn lại của cái lõi, nhưng vì một vài lí do nào đó , cái
lõi không bị vỡ ra.” Bố đặt cái lõi của con thú vào long bàn tay tôi. Sau khi
tinh chất mana trong lõi cạn kiệt thì đáng ra cái lõi phải tan thành cát bụi.
Vì tò mò nên tôi đặt
nó vào trong túi để nghiên cứu sau. Sau khi trở về nhà, tôi đã luyện tập cho
cha tôi và Elijah bất cứ khi nào tôi có thể, trong khi đó tôi tự luyện tập vào
ban đêm. Cho đến bây giờ, khi cha tôi đang bận hấp thụ lõi của con thú nhưng
khi nhìn vào hào quang của ông ấy , tôi có thể thấy một sự thay đổi lớn.
Nhìn thấy ánh mắt tò
mò của tôi , ông nhếch mép cười rồi quăng cho tôi cái khăn. “Cha của con giờ
đã qua giai đoạn cam đậm và giờ đang tiến vào giai đoạn cam đặc rồi nhé.”
Tôi cười khi ông bắt
đầu khoe khoang cơ băp của mình để chứng minh.
“Chúc mừng cha. Giờ cha đang ở giai đoạn cam đặc,
con nghĩ nó sẽ ổn khi chỉ cho bố một vài thứ con đang thí nghiệm.” Tôi vắt cái
khăn lên cái ghế gần nhất.
Ném cho tôi một ánh
nhìn tò mò, ông ấy ra hiệu cho tôi tiếp tục.
Tập trung một lượng
nhỏ mana vào lòng bàn tay phải, một ngọn lửa nhỏ bừng lên. “Đây là ngọn lửa cơ
bản nhất trong thuộc tính của bố, một than lửa hồng.” Tôi ném ngọn lửa hồng
trên tay vào cái khăn treo gần cái ghế.
Như mong đợi, ngọn lửa
, khi chạm đến cái khăn, đã bị tắt, và chỉ để lại một vệt đen giữa chiếc khăn.
“Con trai, nếu nói về
lý thuyết mana thì nó cũng chẳng có gì mới với cha cả. Với một Augmenter, khi
ta tạo ra mana từ cơ thể chúng ta, mana càng xa chúng ta thì nó càng dễ bị loãng
và yếu hơn.”
“Con không có ý định giảng đạo nguyên lý hoạt
động của mana cho cha. Đó sẽ dành cho lần tiếp theo thưa cha.”
Tôi tự gãi đầu mình,
rồi tôi tập trung một lượng mana nhỏ khác vào lòng bàn tay. Tôi bùng lên một ngọn
lửa khác, và khác với ngọn lửa đầu tiên với màu đỏ đậm, thì cái này có màu cam.
“Cha hãy nhìn xem này.”
Tôi ném ngọn lửa có cùng kích thước với ngọn lửa trước vào cái khăn lần lữa,
nhưng lần này, nó tạo nên một lỗ hổng xuyên qua cái khăn.
Cha tôi không phản ứng
gì nhiều. “Có phải con đã cho thêm mana vào để khiến ngọn lửa mạnh lên không?”
Lắc đầu, tôi giải
thích “Nếu con thêm mana vào, ngọn lửa sẽ phải to hơn. Cha, cha có chú ý màu của
ngọn lửa không?”
“Yeah, màu sắc có
chút sáng hơn, cam hơn.” Ông gãi đầu, cố gắng hiểu những gì tôi vừa làm.
“Đó chính là chìa
khóa! Những gì con vừa làm là một phép thuật cấp cao chỉ có các pháp sư Conjurer
thi triển được.” Tôi trở nên cực kì phấn khích khi giải thích cho ông .
“Cha thấy đấy, nhiệt
độ lớn hơn, hoặc chính xác hơn, tốc độ đốt cháy phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố:
lượng oxy trong không khí , bức xạ của vật thể đen, loại nguyên liệu để đốt,
quá trình oxy hóa của nghiên liệu và vân vân. Ngọn lửa, ý nói nguyên liệu đã bị
bốc cháy, trong trường hợp này là mana thuộc tính lửa. Con phát hiên ra việc
này khi đang trong khi đang thử chơi với nó và thử xem nhiên liệu để đốt cháy
này linh hoạt đến mức nào. Cha à, ngọn lửa màu cam vừa rồi là một ngọn lửa nóng
hơn ngọn lửa trước, khiến cho nó mạnh hơn.” Tôi dừng lại để lấy hơi .
Cha tôi cảm thấy rất
bối rối như thể tôi đang nói tiếng nước ngoài, nhưng ông phần nào cũng hiểu đoạn
cuối trong lời giải thích của tôi. “Vậy, theo những gì con đang nói, thì cùng một
lượng mana, cha có thể tạo nên một ngọn lửa nóng hơn cho kĩ năng của cha ?” Ông
vuốt râu trong khi suy nghĩ.
“Chính xác! Cha hãy
nhìn xem, tiềm năng của việc này còn hơn thế nữa.” Tôi biểu diễn lại lần nữa, lần
này tôi tạo ra một ngọn lửa màu vàng, và những gì còn sót lại là một lỗ hổng lớn
trên cái khăn, với những ngọn lửa nhỏ vẫn còn đang cháy .
Không dừng lại ở đó.
Tôi làm thêm lần nữa, lần này tôi kiểm soát thuộc tính hỏa cẩn thận hơn. Sau một
vài phút, tôi tạo nên một ngọn lửa xanh lờ mờ , làm cho cha tôi phải mở to mắt
vì ngạc nhiên . Khi tôi ném ngọn lửa đó vào cái khăn , cái khăn ngay lập tức bùng
cháy và ngọn lửa nhanh chóng lan ra, nuốt chửng cả cái khăn và chỉ để lại đống
tro tàn.
“Con có phải là con
trai của bố không vậy?” Ông mỉm cười và ném cho tôi một ánh nhìn nghi ngờ. Cười
lần nữa, tôi nói “Con nghĩ con thừa hưởng trí thông minh từ mẹ đấy.”
Elijah bước đến, đầu
anh ấy nhìn như cái tổ quạ, nhìn tôi một cách bối rối trong khi cha tôi đang
nhéo má tôi còn tôi thì đang cố chống trả.
“Mọi người đang làm gì
vậy?” Anh ấy nói trong khi dụi mắt.
“Đang tập luyện.” Chúng
tôi nói gần như cùng một lúc.
Tôi chỉ cho cha một vài
điểm quan trọng trong việc điều khiển cấu trúc mana hệ hỏa nên ông có thể tạo
nên một ngọn lửa cấp cao hơn. “Con trai. Tại sao phải đợi đến khi cha đạt lõi
vàng đặc mới được học cái này? ” Ông nói trong khi ngồi thiền. Thay đổi cấu
trúc nguyên tố mana về cơ bản thì nó chính là bản chất của việc đọc một câu thần
chú.
“Giai đoạn cốt lõi mana càng cao, cha không chỉ có nhiều mana hơn để dùng,
mà tự bản thân mana nó cũng sẽ có chất lượng cao hơn. Do đó cha có thể điều khiển
được các thuộc tính rất nhỏ của nó.” Tôi giải thích , chuyển sự tập trung sang
Elijah.
Ông gật đầu đồng ý và trở lại luyện tập, giơ bàn tay phải lên và vận mana vào
đó.
Elijah luyện tập khá chậm hơn một tý. Tôi nhận ra rằng, với Elijah, kĩ năng điều khiển của anh ấy trong nguyên tố chủ đạo, Thổ, không được ổn định, và với kim loại thì lại càng không. Vấn đề không nằm ở chỗ kĩ năng thao túng mana hệ thổ của anh ấy, mà làanh ta kiểm soát được số lượng mana. Do sự thiếu sót của Elijah trong việc điều khiển sức mạnh của mình, anh ấy không thể thi triển các phép thuật đòi hỏi sự đồng nhất và độ chính xác cao.
Một điều nữa khiến tôi băn khoăn là ma thuật của Elijah
không hề công bằng tý nào. Phép thuật thuộc tính thổ rất mạnh mẽ, nhưng gặp nhiều
hạn chế vì chỉ có thể thực hiện nếu có đất xung quanh. Hầu hết thì việc này
không phải là một vấn đề, nhưng đòn sẽ rất dễ bị đoán ra trước khi thi triển.
Mặt khác, Elijah dường như có khả năng thay đổi cấu trúc
của phân tử và biến nó thành đất. Để cho dễ hiểu thì, thi thoảng nó giống như
thuật giả kim. Một ví dụ khác, Elijah có thể triệu các gai bằng đất từ cây
cối và những ngôi nhà gỗ. Có một hạn chế là anh ấy không thể thi triển câu thần
chú tương tự với nước hoặc không khí, nhưng anh ấy có thể dễ dàng thay đổi cấu
trúc của đất và tính chất của nó khiến cho tôi khá sợ.
Khi tôi nghĩ về tiềm năng sức mạnh anh ấy có thể sở hữu,
tôi nghĩ về thần chú hóa thạch. Khi một Conjurer thuộc tính thổ bình thường sử
dụng thần chú hóa thạch, nó thật ra chỉ là dùng đất bao quanh kẻ thù, ‘‘hóa
đá’’ hắn. Mặt khác, Elijah, khi anh ấy trở nên thông thạo hơn, hoàn toàn có thể
biến người thành đá theo đúng nghĩa đen.
Tôi lắc đầu để quên đi cái suy nghĩ đáng sợ vừa rồi. Thật may
vì Elijah là một người bạn, không phải kẻ thù. Việc tập luyện của Elijah bao gồm việc chơi với một quả bóng bằng đất: xoay nó thật nhanh, thay đổi hình dạng
của nó, mở rộng ra , làm đặc nó lại, chia nhỏ nó ra thành nhiều mảnh, vân vân. Bằng
cách này, anh ấy có thể tập luyện cách điều khiển mana và rút ngắn thời gian
thi triển thần chú của mình.
Để cha tôi và Elijah tự luyện tập, tôi trở về phòng của
mình. Nhìn vào giường, tôi thấy Sylvie vẫn đang ngủ. Sự biến đổi dường sinh ra
vài triệu chứng khác với nó. Nó ngủ lâu hơn hoặc có những giấc ngủ ngắn tách rời.
May mắn thay, những giấc ngủ cũng trở nên ngắn hơn nên tôi hy vọng trong vài tuần
tới, nó sẽ trở về bình thường .
Ngồi bên cạnh giường, tôi nhìn cái lõi con thú cấp S,
thăm dò nó bằng một sợi chỉ mana. Mana bên trong đã cạn kiệt nên tôi rất ngạc
nhiên là tại sao nó không tan biến nên tôi thăm dò nó kĩ lưỡng hơn. Bỗng nhiên,
một cơn đau điếng người xuất hiện trên tay trái tôi, khiến tôi làm rớt lõi mana.
“Cái quái gì thế này? ” Tôi chà cái hình xăm khế ước mà
tôi luôn che bên dưới lông vũ của Sylvia . Cẩn thận hơn, tôi nhặt cái lõi thú
lên lần nữa. Đột nhiên, bên trong khoảng không gian đen sì của cái lõi của cái
lõi mà tôi đang nghiên cứu, hình dáng của Elderwood Guardian đã khiến tôi gần
như mất mạng bỗng xuất hiện , cúi chào tôi với cây thương của nó chỉ thẳng lên
trời.
“Một ý chí thú của thú!” Tôi run lên trong sự phấn
khích, nắm chặt trong tay cái giải thưởng vô giá mà tôi có được từ hầm ngục . Sẽ
thế nào nếu tôi tích hợp cả hai con thú ? Liệu có khả thi không nhỉ? Tôi sẽ có
cả hai ? Hay cái này sẽ thế chỗ ý chí của rồng của tôi?
Trong khi tôi đang mải mê suy nghĩ, một thứ cảm giác làm
gián đoạn đầu óc tôi. Nó không thân mật như khi tôi nói chuyện với Sylvie qua thần
giao cách cảm, nhưng đây vẫn là hình thức nguyên bản của giao tiếp. Nhận ra nó
đến từ ý chí của Elderwood Guardian, tôi truyền thêm mana vào lõi của con thú với
hy vọng rằng tôi có thể kết nối tới con thú tốt hơn.
“Mình hiểu rồi…” Tôi cảm thấy một chút thất vọng và tôi
buông lõi con thú xuống. Từ nhũng gì Elderwood Guardian muốn bày tỏ, nếu tôi có
thể hấp thụ ý chí con thú này, thì cũng chỉ có một ý chí thú mạnh mẽ nhất trong
hai ý chí mới tồn tại được. Cũng có lý đấy, nhưng tôi vẫn không hiểu tại sao
cha tôi không thể hấp thụ được ý chí con thú này?
Tôi nhận ra câu trả lời ngay lập tức sau khi nhớ những
gì mà ông nội Virion, ông già điên tộc Elf, dạy với tôi vài năm trước. Vấn đề nằm
ở sự tương thích giữa thuộc tính của thú và thuộc tính của thuần thú sư.
Tôi buông ra với một nụ cười nhỏ khi biết ai sẽ tương
tích với thứ này.
“Chào buổi sáng Papa! Có chuyện gì vui sao?” Sylvie chui
rúc lên đùi tôi và rúc rích khi tôi xoa người nó.
“ANH ƠI DẬY ... Ồ ! ” Em tôi mở sầm cửa nhưng nhìn thấy
tôi đã dậy và đang vuốt ve Sylvie.
Tôi bước đến và xoa đầu em gái tôi. “Ăn sáng thôi!”
[] [] []